Những ngày cuối năm ...mệt mỏi :(

Jan 26, 2008 0 comments
Vô cùng mệt mỏi í. Năm hết Tết đến mà công việc cứ dồn thành núi. Mọi ng` xung quanh mình ai cũng trở nên biếng nhác, chỉ có mình, cái đứa thấp cổ bé miệng nhất, bị mang ra làm bia hứng đạn thôi .

Cả tuần mình đau đầu vì phải lên hàng loạt danh sách để tặng báo xuân, cả ngàn ng` . Sau đấy là mua túi nilông, in địa chỉ để gửi bưu điện, in danh sách để trình các sếp. Làm mãi mà chỉ có mỗi mình mình . Đến giờ chót ko đúng ý lại còn bị bảo in hết tất cả lại Thứ năm thứ sáu chờ mốc mặt ko thấy tờ tạp chí nào về trường. Đến t.7 lại bắt mình phải mò vào để làm thêm . Chỉ có mình mình bơi lội trong 1 nghìn cuốn báo xuân May là có ox đi theo giúp chứ ko mình khóc thét

Sau khi đóng gó xong, đau hết cả lưng mờ hết cả mắt, thầy HT lại còn bảo "T.2 mang danh sách sang để thầy xem còn thiếu ai rồi bổ sung tặng thêm nhé !!!" Chết mất thôi . Hiện tại mình đang vô cùng nghèo túng í. Mà đi làm mấy cái thứ này, thiếu tiền toàn phải dốc tiền túi ra. Ghét cái kiểu làm ăn ntn, không ứng tiền trước hoặc ứng tiền ko đủ, đến lúc quyết toán toàn phải đau đầu. Mà từ lúc vào phòng đến giờ, mình cứ toàn hứng chịu những cú sốc tài chính "ko tên" như thế. Hở tí "Đi giặt ủi áo cho thầy nhé!" "Đi mua thuốc cho cô nhé!" hoặc là "Cô ko có tiền lẻ e cho cô mượn ... nào!!" Sau đấy là im luôn hoặc tệ hơn là đưa hóa đơn ra mà ... ko thấy trả lại tiền ??? Chả lẽ mình cứ lẵng nhẵng nhắc mỗi ngày ... Ban đầu mình cũng nghĩ "Thôi kệ, chỉ có vài chục ngàn, bỏ đi !" nhưng nhiều lần như thế tự dưng mình lại phải quay ngược câu hỏi "Vì sao ?" "Mắc cái gì 1 con làm công ăn lương, mà lương lại 3 cọc 3 đồng lại cứ phải móc tiền túi riêng ra để trả cho những khoản vô duyên nt ?" Chưa kể những thứ chi ra thuộc về công việc như nước suối tiếp khách, chi phí gửi lịch trong quan hệ PR, mình toàn phải móc từ quỹ giáo vụ của mình ra ?! Đến lúc đòi lại toàn phải nhận những câu ko thể hiểu được như "Giờ lấy khoản nào để bù vào nhỉ ?" Lạ lùng cứ như là m` ôm tiền để làm chuyện riêng ko bằng ?! Tài chính cứ nhập nhằng như thế, lạ đời như thế mà cũng chẳng biết thắc mắc cùng ai ? Hỏi ng này thì chỉ sang ng` kia "Tiền chi trong đó !" Hỏi ng` kia thì lại "Chả biết lấy tiền chi trong khoản nào ?!" Chỉ khổ cho cái kiếp lon ton như mình, đã nghèo nay lại còn nghèo hơn

Nhiều lúc thấy mình khổ sở quá ! Mất niềm tin luôn vào những ng` xung quanh. Ngay cả ng iu cũng bảo "Thật vô lý khi bắt Tbéo làm việc này 1 mình" Thì đấy, môi trường Đại học, một môi trường tốt, đảm bảo cho tương lai mà mọi ng` đều khuyên mình nên cố bám víu, chịu đựng, kiên nhẫn là 1 môi trường như thế. Đâu có ai ở ko để bê cả trăm kí báo xuân đến bưu điện, cũng chẳng ai ở ko để hi sinh ngày thứ 7 vào làm những việc ko tên. Thầy HT thì toàn bảo "Để thầy gọi ng giúp con!" nhưng đến lúc thầy quay lưng thì mọi chuỵên lại đâu hoàn đấy !

Hơ hơ càng tốt, nhờ thế dạo này lại thấy m` độc lập và trưởng thành hơn Toàn tự thân vận động thôi dek cần sự giúp đỡ của đứa nào. Có hôm nổi điên, lại còn vác cả 2 trăm cuốn lịch đi ra bưu điiện gửi 1 mình đấy chứ ! Bây giờ á, cứng rắn, đầu gấu lắm, mặt chai nữa ... Tinh thần là "ko có cái gì mà mình ko làm được!" và "Mình ko làm dc thì cũng chả ai làm giúp mình!" Cứ thế mà hành động thôi !

Haizz, nhưng mà thật ra thì hôm nay cũng mệt mỏi rã rời luôn Ko được đi chơi với ng` iu, mà còn hết tiền nữa T.2 lại cả đống việc mà vẫn chỉ mình mình Chưa khi nào mong đến Tết như khi này.... hix...

0 comments:

Post a Comment

 

©Copyright 2011 Shubilicious | TNB